Lúc này ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân. Xa phu ôm một bó củi trước ngực, trên lưng còn vác thêm một bó nữa, mang theo tiếng “kẽo kẹt kẽo kẹt” bước vào phòng. Vừa ngẩng đầu đã thấy chiếc tủ lạnh to đùng giữa phòng, cả kinh đến nỗi buông tay đánh rơi đống củi xuống đất.
Trang Hành giữa mớ hỗn loạn vẫn mỉm cười rất bình tĩnh: “Không cần hoảng, đây là pháp bảo độc môn của tiên đảo ta, ta đang giúp công tử các người tẩy gân luyện tủy.”
Xa phu nhìn tủ lạnh tuôn khói trắng mờ mịt như tiên khí lượn lờ, vừa kinh vừa sợ, lập tức quỳ rạp xuống đất dập đầu liên tục. Dập đầu xong thì bật dậy, giọng run run mà mừng rỡ: “Tiên Quân quả thật là người có tiên căn! Khó trách Tiên Quân lại coi trọng người đến vậy!”
Thiếu niên nhìn về phía Trang Hành, trong mắt thoáng chốc hiện thêm vài phần vi diệu.
Trang Hành không để ý tới ánh mắt ấy, chỉ mỉm cười gật đầu với xa phu: “Quả thực như vậy. Pháp bảo này của ta, người không có tiên căn thì không dùng được đâu.”
Xa phu kích động xoa tay trên áo, không dám làm phiền công tử thanh tu, vội vã nhặt lại đống củi chạy ra ngoài nhóm lửa.
Tối hôm đó, Trang Hành nấu mì cho ba người ăn. Dù chỉ là bữa ăn đơn giản, nhưng vì cho nhiều gia vị nên hương vị rất ngon. Thiếu niên vẫn luôn ở lại trong tủ lạnh đến tận tối. Lúc thì dựa, lúc thì ngồi, hết ngồi rồi lại dựa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT