Để nghênh đón thế tử hồi quốc, cổng thành Đái Quốc mở rộng, xe ngựa và binh mã nhanh chóng tiến vào. Không bao lâu sau đã đến trước cổng cung. Thế tử Đái Quốc mặc bộ quần áo dơ bẩn suốt đêm không tắm, đầu tóc bù xù, nhảy xuống xe ngựa rồi nhào tới cửa cung mà gào khóc thảm thiết:
“Phụ thân —— nhi tử còn sống trở về rồi ——”
Các đại thần cũng đồng loạt quỳ xuống đất khóc rống. Dân chúng tụ tập ở hẻm phố đón chào cũng đều sụp người khóc theo. Cả thành trong khoảnh khắc vang lên tiếng nức nở ai oán, không phân kẻ sang hèn. Lúc này vừa mới rạng sáng, sương mù vẫn còn dày đặc chưa tan, ánh nắng sớm nhạt nhòa, đâu đâu cũng thấy cờ trắng tung bay.
Trang Hành đứng trên xe ngựa cảm khái:
“Người xưa đúng là… làm quá thật đấy!’
So với những tranh đấu quyền lực đẫm máu thì cảnh tượng này không là gì cả. Đái Hầu chết bệnh, ngôi vị ban đầu lẽ ra do thế tử kế thừa nhưng các con ông ấy chẳng đứa nào ra hồn. Đầu tiên là nhị công tử phóng hỏa mưu sát thế tử, sau đó tam công tử giết nhị công tử, không bao lâu tứ công tử lại giết tam công tử. Mắt thấy sắp trở thành người thắng cuộc cuối cùng, thì tứ công tử lại bị thương nặng, không cứu được, còn bị đại thần nhốt lại.
Những chuyện này là Trang Hành nghe thiếu niên kể. Nếu theo đúng tiến trình cốt truyện nguyên tác, thì tứ công tử sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra thế tử đang trốn trong chuồng heo, rồi giết chết để lên ngôi. Ai ngờ thế tử lại gặp may, đụng phải thiếu niên đi mượn binh nên may mắn được cứu thoát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play