Trang Hành chạy một mạch thật xa, thấy sau lưng không còn ai đuổi theo nữa thì cuối cùng cũng yên tâm, chống tay lên một thân cây thở hổn hển, sau đó dựa vào gốc cây ngồi phệt xuống đất, mệt mỏi lẩm bẩm:
“Thảm quá đi mất, không có quần áo thì thôi đi, đến cả đôi giày cũng chẳng có. Bàn chân đau muốn chết, không biết có bị ma sát rách da rồi không nữa.”
Lúc trước chỉ lo chạy trốn, không để ý gì nhiều, giờ dừng lại mới phát hiện ra cậu đã chạy chân trần cả quãng đường. Trong thành còn đỡ, dù sao mặt đường cũng được lát gạch xanh bằng phẳng. Nhưng ngoài thành thì khác, kiếm được đoạn đường đất sạch sẽ là may lắm rồi, đa phần toàn giẫm lên đá nhọn, đất khô, cỏ dại với cành cây lởm chởm.
AI nói: [ Rách thì thôi đành chịu, mau ra bờ sông rửa sạch đi. ]
Trang Hành kéo tấm màn lụa đang trùm trên đầu xuống: “Không được! Tôi phải cạo đầu trước đã!... Ơ, đao của tôi đâu?”
Trang Hành đứng lên, lục lọi khắp người hồi lâu, mới ngẩn người phát hiện không biết đã làm rơi cái đao cùn từ lúc nào. Cậu cố nhớ lại, đoán chắc là lúc ngã trong chuồng heo thì văng ra rồi, lập tức chán nản.
AI đột nhiên kêu lên: [ Chủ nhân! Mau xem cái đại lễ bao của cậu kìa! Trong đó có dao phay inox đó! ]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play