Nam tử xoay người rời đi, quân lính dưới trướng hắn liền lôi những bá tánh đang trốn trong nhà gần đó ra, la hét điều khiển họ rửa sạch hiện trường. Các bá tánh bị cảnh tượng máu me dọa cho chân run lẩy bẩy, run rẩy kéo thi thể đi.
Trang Hành không nhìn nổi nữa, thấy thiếu niên bị lôi lên xe ngựa đi vội về phía trước, cậu lập tức bay lên rồi lặng lẽ đuổi theo.
Kinh đô của Đái Quốc nhỏ, hoàng cung cũng nhỏ. Nếu như gọi hoàng cung Phế Đô là một căn biệt thự, thì cung điện Đái Quốc chỉ có thể xem như chuồng chó sang trọng. Trang Hành từ trên cao nhìn xuống, không cần bay quá cao cũng có thể thu hết toàn cảnh cung điện vào mắt.
Thiếu niên quả nhiên bị đưa vào một toà Thiên điện, còn Tư Ô và Quý Đại Thạch thì bị giam vào địa lao. Nam tử kia bước chân nhẹ bẫng, thần sắc phấn chấn, đi thẳng vào chính điện. Trong điện đang đặt linh đường, dưới đất là một đám người quỳ gối. Sắc mặt nam tử đổi cực nhanh, nhào lên linh cữu gào khóc:
“Phụ thân! Phụ thân ơi! Tam ca đã chết rồi! Huynh ấy nói không yên lòng về phụ thân nên muốn đi theo người xuống hoàng tuyền, nhi tử có ngăn cũng ngăn không nổi a!”
Hắn vừa khóc, xung quanh cũng lập tức vang lên tiếng khóc rấm rứt. Từ quan lại đến cung nhân, thị vệ, từng người đều lau nước mắt, khóc lóc như thể thật sự mất cha.
Khóc xong, nam tử đứng dậy nhận lấy khăn mặt từ cung nhân, thần sắc bi thương nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT