Triệu Hi Đình tiếp tục truy hỏi, Mạnh Thu né tránh không trả lời, chỉ lấy một chiếc trong những chiếc mặt dây do lão Ngô gửi đặt trên đầu giường, trước khi đi ngủ còn hơ giúp anh một bát thuốc.
Triệu Hi Đình cầm bát, đầu ngón tay chậm rãi trượt qua những vệt mây trên gốm sứ trắng.
Góc môi anh khẽ cong, ngẩng đầu nhìn cô gái, trong mắt ánh lên những mảnh vàng vụn của đèn, vẻ lười nhác khó tả, khí chất cao quý, nhưng biểu cảm lại đầy chiều chuộng.
“Lén lút thế này, anh còn tưởng em đang làm gì đó.”
“Sao vậy, bây giờ đã muốn dưỡng sức cho anh sao?”
“Sợ anh không thể lúc nào cũng bên em?”
Mạnh Thu nhìn bát thuốc, lại nhìn người, ánh mắt nhẹ nhàng đầy trìu mến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play