“Ối, đi đâu đấy? Đây là chỗ các người có thể vào à?”
Nhậm Vân và Dương Đại Đào vừa định bước vào, tiểu nhị tửu lầu đã vội đưa tay cản lại, thiếu kiên nhẫn vẫy tay nói: “Chỗ chúng ta không có cơm thừa canh cặn, đi đi đi!”
Hắn coi hai người như ăn mày.
Nhậm Vân cũng không bực, chỉ ngẩng đầu nhìn tấm biển khắc ba chữ “Cẩm Hiên Các”, rồi quay người đi.
Cũng phải thôi, tiểu nhị khinh thường cũng dễ hiểu. Hai người đều mặc quần áo vá víu, chân Dương Đại Đào thậm chí còn đi dép rơm, so với những khách hàng mặc áo lụa trong quán thì đúng là không cùng đẳng cấp.
Kiếp trước cô cũng làm kinh doanh nên biết, nhiều cửa hàng sang trọng không chào đón người tầng lớp dưới, sợ ảnh hưởng đến hình ảnh của quán. Tuy điểm xuất phát có thể hiểu, nhưng cách hành xử thì không thể chấp nhận.
Nhậm Vân quay sang đi đến tiệm thứ hai, lại bị chặn lại. Nhưng tiểu nhị của tiệm tên “Thủy Vận Lâu” này lại có thái độ tốt hơn nhiều, khách sáo chỉ đường cho cô:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play