Mãn Mãn lau mặt một cái rõ mạnh, vừa quay lại thì khuôn mặt nhỏ đã sáng bừng như chưa từng có chuyện buồn. Cậu bé hồ hởi reo lên:
“Mẹ ơi, con đói rồi! Về nhà ăn chân giò hun khói đóng hộp dì Yến để lại đi!”
“……”
Khương Ninh Ninh suýt chút nữa bị con xoay như chong chóng, ngẩn người một lúc mới nghi ngờ hỏi:
“Con nãy còn khóc thương tâm lắm mà?”
Mãn Mãn hơi ngượng, chớp đôi mắt đen láy long lanh, nhỏ giọng giải thích:
“Thì con khóc theo dì Yến cho dì đỡ ngại. Chứ để dì ấy khóc một mình kỳ lắm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT