Bàn tay nhỏ xíu mềm mại khẽ đặt lên cánh tay anh.
Khương Ninh Ninh hơi nghiêng đầu, để lộ chiếc cổ trắng muốt mảnh mai như cổ thiên nga. Đôi mắt đen láy long lanh ánh nước, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, nở nụ cười ngọt như mật, vừa dịu dàng vừa đằm thắm, giống đóa hồng nở rộ giữa bầu trời thép lạnh.
Lông mi Hoắc Đông Lâm khẽ rung, ánh mắt sâu thẳm không rời khỏi gương mặt cô:
“Anh tin.”
Chỉ cần là em nói, anh đều tin.
Anh lặng lẽ nhớ lại hình ảnh buổi chiều hôm đó. Vì không muốn đi cùng Quan Văn Tuyết, anh cố tình tụt lại phía sau, đứng cách xa một đoạn. Cây tùng lớn trước cổng khu nhà viện che mất tầm nhìn, nên lúc chuyện xảy ra chắc chắn không ai nhìn thấy.
Nhưng mà…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play