“Mẹ quên rồi à? Trước đó bọn con đã gọi điện thoại với ba rồi mà, ba vẫn luôn ở Giang Thành tham gia cứu hộ.”
Hạ Hạ không dám nhìn vào mắt mẹ, cúi đầu thấp đến mức hai bím tóc cũng cụp xuống theo, trông vừa chột dạ vừa đáng thương. Cả người nhỏ bé khẽ run lên.
Khương Ninh Ninh sống mũi cay xè. Giờ thì có ngốc cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô vội vàng nói nhỏ:
“Ba còn gửi cho mẹ vài tấm hình, lát nữa mẹ nhờ dì Văn tráng phim rồi in ra cho các con xem nhé…”
Nói đến đây, cô bắt gặp ánh mắt con trai đã hoe đỏ. Nước mắt như mưa cứ thế tuôn rơi, trong đôi mắt ngấn lệ ấy lại tràn đầy khẩn cầu:
Mẹ ơi, con đã nói dối mẹ… Xin mẹ hãy tiếp tục giả vờ như không biết được không?
Bàn tay nhỏ bé níu chặt vạt áo cô, đầu ngón tay trắng bệch vì siết quá chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT