Quan Văn Tuyết tình cờ lướt qua Khương Ninh Ninh, rồi đi thẳng vào hậu trường.
Bước chân cô bỗng khựng lại, nheo mắt nhìn ra phía hội trường từ cánh cửa sân khấu, chỉ thoáng thấy bóng dáng của một người phụ nữ đang mỉm cười rạng rỡ.
“Văn Tuyết, chị đang nhìn gì thế?” Có người tò mò hỏi.
“Giống như là gặp người quen… nhưng không thể nào! Cô ta làm gì có khả năng xuất hiện ở đây.”
Ý thức được bản thân có hơi kích động, Quan Văn Tuyết lúng túng giải thích:
“Chắc tôi nhìn nhầm thôi, cứ ngỡ là một bạn cũ cùng đi lên Đông Bắc làm thanh niên trí thức năm nào.”
Một người ở miền Đông, một người tận miền Nam, cách nhau gần cả ngàn cây số.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT