Cùng ngày hôm đó.
Điền Thúy Phân như thường lệ tan ca, vội vã đạp xe đến Cung Tiêu Xã vì đứa con út Kiến Quân trong trại tạm giam cứ nhắc mãi chuyện muốn ăn thịt kho tàu.
Nào ngờ đến nơi thì miếng thịt cuối cùng vừa bị người ta mua mất.
Không nỡ để con trai chịu thiệt, bà hấp tấp đạp xe đến nhà ăn quốc doanh. Nhưng trớ trêu thay, hôm nay cũng không có món thịt kho tàu.
Đã xui xẻo lại càng xui hơn — đang trên đường về thì bánh xe dẫm trúng mảnh thủy tinh vỡ, xì hơi, hỏng luôn cả săm. Điền Thúy Phân không còn cách nào, phải cõng cả xe đạp lên vai mà đi.
Vất vả lắm mới về đến khu tập thể, bà lại thấy hàng xóm chỉ trỏ xì xào bàn tán:
“Điền Thúy Phân chắc bị thần kinh rồi, xe đạp không cưỡi lại đi khiêng về!”
“Bảo sao tính khí thất thường, vừa cười đấy mà quay lưng đi đã mặt nặng mày nhẹ.”
“Không điên thì ai lại đuổi con dâu mới sinh ra khỏi nhà? Lại còn rêu rao khắp nơi rằng con dâu bỏ chồng theo trai…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT