“Mạn Mạn, cậu và bác gái xảy ra mâu thuẫn à?” Khương Ninh Ninh dè dặt hỏi.
Bạch Mạn đang tức đầy bụng, nhân cơ hội trút hết ra:
“... Tớ thật sự không hiểu mẹ tớ suốt ngày ở nhà làm gì? Không ra ngoài đi dạo, cũng chẳng giao lưu với mấy bà vợ quan chức khác, suốt ngày chỉ ru rú trong nhà, chơi với hai con búp bê kia, cứ như trẻ con không chịu lớn. Hồi nhỏ, ba anh em tụi tớ hay bị đám trẻ trong đại viện chọc ghẹo vì chuyện này.”
“Nếu rảnh rỗi như vậy, sao bà ấy không ra ngoài tìm việc làm thêm, giống như dì Vương bên cạnh làm việc ở thư viện ấy? Lương không cao nhưng ít ra còn là công việc đàng hoàng.”
Những lời này mà lọt vào tai mẹ Bạch Mạn, chắc chắn sẽ khiến bà tổn thương lắm.
Khương Ninh Ninh nghiêm túc nói: “Mạn Mạn, tớ không thấy bác gái ấu trĩ, cũng không nghĩ việc bà ấy may quần áo cho búp bê Tây Dương là trẻ con. Nếu sinh ra đúng thời đại, bác ấy hoàn toàn có thể trở thành nhà thiết kế hàng đầu trong nước, thậm chí là cả thế giới!”
Có những người sinh ra đã có khả năng cảm nhận màu sắc đặc biệt, mẹ Bạch Mạn là một trong số đó. Bà ấy có gu thẩm mỹ cực kỳ tinh tế, tay nghề thêu thùa bậc nhất, còn có óc sáng tạo vượt thời đại – tất cả đều là phẩm chất mà một nhà thiết kế thời trang ưu tú cần có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play