Về tới sân, Thái Kim Hoa liền hỏi: “Người đó tìm con có việc gì thế?”
Khương Ninh Ninh hạ giọng, kể lại sự việc một lượt.
“Người thành phố mà mua bông cũng khó đến vậy sao?” Thái Kim Hoa vốn cứ nghĩ ở trong thành cái gì cũng có, không thiếu thứ gì.
“Bông bị hạn chế phân phối, có khi tranh còn không tới. Giá mà có áo lông vũ thì tốt rồi…” Nói tới đây, Khương Ninh Ninh đập tay một cái, như vừa nghĩ ra điều gì đó.
Sao trước giờ cô không nghĩ tới chứ!
Mình hoàn toàn có thể tự mua lông vịt về làm áo lông vũ mà.
Thời buổi này chẳng có điện thoại hay trò giải trí gì, làm thủ công cũng là một cách giết thời gian. Dù có làm hỏng thì cũng chẳng sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT