“Cành nào trên người dị chủng cũng dùng được à?”
Hứa Trật ngoắc ngoắc ngón tay gọi dị chủng nhỏ dưới đất lại gần, nó lập tức hí hửng bò đến.
Dạo gần đây, Hứa Trật vẫn luôn lạnh nhạt với nó. Tuy đầu óc dị chủng chậm chạp, nhưng mơ hồ cũng nhận ra hình như mình làm cô không vui, mà nó lại chẳng nghĩ ra lý do gì cho ra hồn cả.
Mãi cho đến khi liên tục bị ăn đòn vì dám tự tiện động vào mấy viên lõi thuộc tính【Cốc】 cô đặt trên xe, nó mới dần ngộ ra… chắc là vì chuyện này?
Bây giờ nếu không có sự cho phép của Hứa Trật, dù lõi thuộc tính đặt ngay trước miệng, dù nó thèm đến mức nước dãi chảy ròng ròng, nó cũng không dám ăn.
Thay vào đó, nó sẽ dùng giọng điệu đáng thương tội nghiệp mà gọi:
“Mẹ ơi… đói… cơm cơm…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT