Thẩm Cẩm Văn cũng không cần viện cớ gì cả—dù sao đôi bên chênh lệch thực lực quá rõ. Nếu đối phương không chịu mở cửa, thì cứ cưỡng chế phá vào là được.
May là người bên trong tuy cảnh giác nhưng vẫn chưa tới mức không thèm mở cửa. Nghe Thẩm Cẩm Văn nói chuyện nhã nhặn tử tế, cộng thêm gần đây khu vực này bỗng nhiên trở nên ít nguy hiểm một cách kỳ lạ, người trong nhà lập tức hiểu ra nguyên nhân.
Thì ra nơi này đã có chủ.
Có người ra mở cửa. Sau lưng anh ta là ba người khác đang cầm vũ khí, thần sắc căng thẳng. Nhưng khi thấy chỉ có hai cô gái—Thẩm Cẩm Văn và Hứa Trật—họ liền vô thức thở phào nhẹ nhõm, rồi lại hơi do dự không biết có nên mời hai người vào không.
Ngược lại, Hứa Trật cười tít mắt chủ động hỏi: “Không mời bọn tôi vào nói chuyện một chút sao?”
Nói xong, cô mới nhận ra hình như đây không phải lần đầu tiên mình nói ra kiểu câu này.
Thấy Hứa Trật và Thẩm Cẩm Văn không có ý ra tay, người đứng cửa lùi lại mấy bước, để họ bước vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT