Sau khi mức độ ăn mòn của sương mù đen đối với cơ thể của Ngài đạt đến một ngưỡng nhất định, Ngài bắt đầu điên cuồng hút lấy sương mù, như thể muốn bù đắp lại phần năng lượng đã thiếu hụt bấy lâu.
Trong lòng Hứa Trật chợt nảy lên một linh cảm — rất có thể việc Ngài tính toán để gom sương mù đen về Vân Thành từ sớm vốn đã là một phần trong kế hoạch nhằm tiện cho việc bổ sung năng lượng của Ngài.
Tốc độ hút năng lượng của Ngài nhanh đến mức có thể thấy bằng mắt thường. Sương mù đen vốn che phủ ánh sáng của toàn Vân Thành giờ đã biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ xoay quanh thân thể Ngài, không ngừng cuộn lại và tan biến.
Khóe mắt Hứa Trật giật giật khi thấy cảnh này. Cô thầm nghĩ: Đùa nhau à? Tiếp theo mình phải đánh nhau với thứ quái vật như vậy đấy ư?
Sao mà đánh nổi?
Nhưng khi ý nghĩ ấy vừa nảy lên, cô không hề cảm thấy tuyệt vọng, mà đang suy xét xem “【Thời Cơ】” mà người dẫn chuyện từng nhắc đến rốt cuộc là gì? Và làm sao để khiến một kẻ mạnh khủng khiếp như vậy rơi vào trạng thái mà chính cô cũng có thể có cơ hội chiến đấu?
Và rất nhanh, cô đã nhìn thấy cái bóng của【Thời Cơ】.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT