Có lẽ vì vùng vẫy quá lâu khiến thể lực cạn kiệt, vừa mới nghĩ ngợi được một lát, Hứa Trật liền cảm thấy... đói bụng.
Thật ra thì đầu óc cô lúc này trống rỗng, ngay cả bản thân là ai cũng không rõ, nói là đang suy nghĩ, chẳng bằng bảo là đang ngẩn người.
Cảm giác đói bụng đột ngột xuất hiện khiến cô rốt cuộc cũng bắt đầu động não thật sự.
Đói thì phải ăn — chẳng hiểu sao, Hứa Trật lại cảm thấy... cái kén bao quanh mình, hình như là thứ được ánh sáng tạo thành ấy, có thể ăn được?
Cái ý nghĩ này có cảm giác rất quen thuộc, nên cô càng tin chắc mình đoán đúng rồi. Nhưng mà, ăn kiểu gì đây?
Ngay lúc cô còn đang nghĩ ngợi, bản năng bắt đầu phát huy tác dụng, dòng năng lượng vốn đang ngủ say tiến hóa cùng cô trong cơ thể chậm rãi vận hành, bắt đầu tự động hấp thu những luồng sáng bao quanh.
Cùng với việc lớp kén ánh sáng bị Hứa Trật “ăn” dần, cơn đói trong người cô cũng từ từ biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT