Trở về nhà cũng không có chuyện gì để làm, Thẩm Vân Thanh cũng không cần vội, chậm rãi mà đi, coi như tản bộ.
Mặt đường đọng đầy tuyết, không chú ý một chút thôi mà xém nữa y đã trượt chân rồi.
Thẩm Vân Thanh giật mình vuốt ngực, nguy hiểm thật.
Y nhìn phía trước, một đoạn ngắn nữa thôi là tới nhà, nghĩ nghĩ một hồi vẫn là nhanh chân chạy về, đặt rổ đựng cá trước cổng, sau đó quay người lại giẫm chân xuống đất chơi trượt tuyết.
Mùa đông năm ngoái Thẩm Vân Thanh đã từng rủ Thẩm Vân Trừng đứng trước cổng nhà chơi trượt tuyết như thế này, nếu tuyết tan, bọn họ trượt sẽ bắn nước vào người khác cho nên tuyết mà đông cứng là chơi vui nhất.
Thẩm Vân Trừng vẫn là một thằng nhóc choai choai, chơi một hồi là không biết nặng nhẹ, có khi còn cố ý đẩy một cái để dọa Thẩm Vân Thanh, cho nên khó tránh khỏi bị té ngã, lúc nghiêm trọng nhất chính là 2 đầu gối Thẩm Vân Thanh bị rách da chảy máu, Thẩm Vân Trừng trượt xuống dốc cũng bị ngã u đầu.
Lâm Nguyệt Hương ở trong sân nghe thấy động tĩnh bên ngoài, đi ra nhìn thì thấy 2 đứa nhỏ, một đứa ngồi bệt dưới đất ôm đầu gối khóc thút thít, một đứa đầu u một cục lại ngồi xổm dỗ đứa kia, vừa tức giận lại vừa buồn cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play