Khi Thẩm Vân Thanh thức dậy, bên cạnh đã không có ai.
Biết chắc là hắn đi lên núi, Thẩm Vân Thanh cũng không quá để ý, dọn dẹp chăn đệm cho gọn gàng rồi mới xuống giường mang giày vào đi ra ngoài rửa mặt.
Trên bếp đặt một nồi nước, kế bên là nồi cơm, Thẩm Vân Thanh múc một ít nước ấm ra rửa mặt rồi bưng chậu nước dơ đổ ra ngoài, trước tiên cho tiểu Ngốc ăn cơm, sau đó mới tới lượt mình ăn qua loa đại khái gì đó.
Cả chủ và tớ đều no bụng, Thẩm Vân Thanh đi tới đi lui trong sân một lát rồi vào phòng thêu khăn.
Hôm qua khăn bán được giá tốt, trong lòng Thẩm Vân Thanh vô cùng hào hứng, càng thêu càng hăng say, đóa hoa nhỏ thêu trên khăn càng sống động hơn.
Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Thẩm Vân Thanh tưởng Quý Hoài trở về, nhưng Quý Hoài về sẽ không cần gõ cửa, vậy thì là ai nhỉ? Thẩm Vân Thanh thắc mắc.
Bên ngoài vang lên tiếng sủa của tiểu Ngốc, Thẩm Vân Thanh bước xuống giường mang giày vào, ra ngoài cổng chỉ mở hé một chút để xem là ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play