Ngày hôm sau, trời tờ mờ sáng, Thẩm Vân Thanh đã thức dậy, lúc này Quý Hoài vẫn còn ngủ.
Thẩm Vân Thanh nằm trên giường cho tỉnh táo một chút rồi mới nhẹ nhàng lấy tay Quý Hoài ra, từ từ ngồi dậy.
Vừa mới chạm tới Quý Hoài, hán tử nhẹ nhàng động đậy rồi cũng thức dậy theo.
“Sao lại thức dậy rồi?” Quý Hoài hỏi, giọng hơi khàn.
“Huynh ngủ thêm một lát đi, ta dậy trước.” Thẩm Vân Thanh cũng mơ màng trả lời, giọng y rất nhỏ, có hơi mơ hồ không rõ.
“Hả?” Quý Hoài nhấc tay lên, có vẻ muốn ngồi dậy: “Muốn đi nhà xí sao? Có cần ta đi với đệ không?”
Thẩm Vân Thanh lắc đầu: “Không cần, huynh ngủ đi, ta đi một lát rồi về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT