Tạ Bách Đình sờ sờ môi bị cắn rách còn hơi sưng của mình, xoay người rời đi.
Cử chỉ này khiến Tô Đường sững sờ, sao nàng lại quên mất chuyện môi Tạ Bách Đình bị sưng, như vậy vừa ra ngoài, người có mắt đều sẽ biết nàng cắn Tạ Bách Đình.
Tai Tô Đường đỏ lên, vội vàng ngăn Tạ Bách Đình lại, nhỏ giọng nói: “Huynh vừa mới rơi xuống nước, vẫn nên để nha hoàn đi đi."
"Không phải muốn mẫu thân xem ta sao?" Tạ Bách Đình nhướng mày nói.
"Huynh nôn ra máu cũng không chết được, huống chi chỉ là rơi xuống nước, mẫu thân còn có thể lo lắng đến mức nào.” Tô Đường vẻ mặt nghiêm túc.
Tạ Bách Đình thật sự chưa từng thấy ai tự vả mặt mình một cách thản nhiên như vậy, hắn liếc nhìn bàn tròn gỗ lê, Tô Đường liền nói: “Huynh khát nước rồi đúng không, uống trà cho đỡ khát."
Nói xong, đi rót cho Tạ Bách Đình một chén trà, lúc rót trà chỉ hận không thể bỏ thêm thật nhiều nguyên liệu vào trong.
Thật sự là cho hắn ba phần màu sắc, hắn lập tức mở cả tiệm nhuộm.
Người vất vả là hắn, người vất vả vẫn là hắn, còn giữa ban ngày ban mặt mà lại... bị Vương phi hiểu lầm, sau này nàng còn mặt mũi nào gặp Vương phi, từ khi gặp hắn, Tô Đường cảm thấy da mặt mình ngày càng dày, dày đến mức không dám ra khỏi cửa!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play