Sắc mặt Nam Khang quận chúa khá hơn một chút, Vương gia biết bà ta đến, nên mới lạnh nhạt với Vương phi, chắc chắn là sợ bà ta ghen tuông tức giận mới như vậy, nhưng nếu bà ta không đến... Xem ra trong lòng Vương gia cũng không phải là không có Vương phi.
Đại tẩu hôm nay còn nói với bà ta, bảo bà ta cẩn thận Vương phi, nam nhân không có mấy ai chung tình, nhất là Vương gia và bà ta cũng đã ân ái gần hai mươi năm rồi, thứ gì ăn lâu cũng ngán.
Thật ra trong lòng Nam Khang quận chúa cũng không phải không nhận ra, từ sau khi Tạ Bách Đình gặp chuyện, thái độ của Vương gia đối với bà ta cũng lạnh nhạt hơn không ít, một tháng cũng chỉ vào phòng bà ta bốn năm lần, phần lớn thời gian đều ngủ ở thư phòng.
Khó tránh khỏi việc Vương gia vì áy náy với đại thiếu gia mà đối xử tốt với Vương phi, thậm chí có thể là chán bà ta rồi, nhưng thích Vương phi thì chắc là không, Vương gia không thể nào thích một nữ nhân trong lòng có nam nhân khác.
Chỉ là thỉnh thoảng đổi khẩu vị thôi.
Trong lòng Vương phi lạnh lẽo, một cỗ chua xót lan ra khắp cơ thể, bà cúi đầu nói:
“Đình nhi rơi xuống nước được người đỡ về phủ, ta không yên tâm nên đến thăm nó, không cẩn thận đụng phải Hứa ma ma, làm đổ bát canh gừng mà bà ấy bưng cho Đình nhi."
"Vụng về.” Nói xong câu này, Vương gia liền đứng dậy rời đi.
Sau khi Vương gia đi, Nam Khang quận chúa cười nói: “Vương phi bị bỏng thành thế này, Vương gia không hề thương tiếc người, còn chê người vụng về, Vương gia thật sự không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT