Tạ Bách Đình cười nhạt một tiếng, nụ cười không chạm đến đáy mắt: “Trình đại tướng quân nói đùa rồi, lời thất lễ này nên là bản thế tử nói mới phải, ở quân doanh đợi mãi không thấy tôn giá của Trình đại tướng quân, đành phải dẫn người đến đây nghênh đón.”
Trình đại tướng quân sắc mặt cứng đờ, lại cười nói: “Để thế tử Tĩnh Nam vương phải đến một chuyến tay không, số lương thảo này là đưa đến cho Đông Ung, tình hình cụ thể ta đã nói rõ với thế tử Phù Phong vương rồi.”
Tín An quận vương tính tình nóng nảy, lập tức không nhịn được: “Ngày hẹn đưa lương thảo, bây giờ cách biên quan chỉ một bước chân, lại đổi ý nói là cho Đông Ung, đây là coi Ninh triều chúng ta như trò đùa sao?”
Trình đại tướng quân biết Ninh triều không dễ đối phó, một thế tử Phù Phong vương đã đủ khiến hắn ta khó chống đỡ rồi, bây giờ lại thêm mấy người thế tử Tĩnh Nam vương, càng phải cẩn thận ứng phó mới được, hắn ta nói:
“Ta chỉ phụng mệnh làm việc, mong các vị đừng làm khó ta.”
Rốt cuộc là ai đang làm khó ai?!
Đã từng thấy kẻ đổ vấy, nhưng chưa từng thấy kẻ nào đổ vấy trắng trợn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT