Tín An quận vương chất vấn: “Nếu đã đứng về phía chúng ta, sao không trực tiếp để thế tử Phù Phong vương mang lương thảo về, còn để chúng ta phải lặn lội đến đây một chuyến.”
Đối với mấy người Tín An Quận Vương mà nói, bình thường không có việc gì thì hãm hại huynh đệ, một khi có việc, vì huynh đệ có thể hai sườn cắm đao, lên núi đao xuống chảo dầu cũng không nhíu mày.
Bọn họ thật lòng coi Tạ Thiên Dưỡng là huynh đệ, hơn nữa lương thảo đã hẹn trước rồi, tuy rằng không lập khế ước, đó là vì tin tưởng hắn và Thác Bạt Kình, kết quả lại bị lừa một vố, tính tình nóng nảy của Tín An quận vương, làm sao có thể nhịn được chuyện này.
Tạ Bách Đình nói: “Chuyện lương thảo, chỉ sợ hắn còn không làm chủ được.”
Tuy rằng lời này có chút làm mất mặt Tạ Thiên Dưỡng, nhưng đây là lời nói thật.
Tuy rằng hắn đã được phong làm Bình Đô vương, phụ mẫu ruột đại ca ruột của hắn đều cảm thấy áy náy với hắn, gần như hắn muốn gì đều cho nấy, nhưng chuyện trên triều đình, hắn vẫn chưa làm chủ được.
Hơn nữa hắn đã quen bốn biển là nhà, sống trong hoàng cung Đông Quyết chỗ nào cũng không được tự nhiên, lần trước đưa lương thảo cho Ninh triều, hắn đã muốn đến tìm bọn họ nói lời cảm tạ, nhưng khi đó hắn mới nhận tổ quy tông, đại ca không cho hắn mở miệng, lần này cũng phải để hắn nài nỉ mãi, đại ca mới đồng ý, nhưng Thuận Nghĩa vương không đồng ý, sợ cho hắn quyền lực quá lớn, đến lúc đó hắn hành động theo cảm tính, hứa hẹn lung tung, cuối cùng lại bắt cả Đông Quyết phải chịu trách nhiệm thay hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT