Căn viện hoang phế đã trở thành căn cứ bí mật của nhóc Cố Tích và nhóc Ngôn Tòng Du.
Tan học bị chậm trễ, khi nhóc Cố Tích ra khỏi trường, cổng trường đã gần như vắng hoe. Nhóc sợ nhóc Ngôn Tòng Du đợi lâu sẽ bỏ đi, nên đã chạy suốt dọc đường.
Đến nơi, nhóc nhìn thấy nhóc Ngôn Tòng Du đang đợi mình qua hàng rào, lúc này mới yên tâm, rồi chui qua bên dưới, "...Cá Nhỏ, tớ đến muộn."
-- Hôm nay hình như hàng rào gỗ rộng hơn, nhóc Cố Tích chui qua đặc biệt thuận lợi.
"Cậu đừng ngày nào cũng chui vậy, quần lại bẩn rồi." Nhóc Ngôn Tòng Du không hề phiền hà, ngồi xổm xuống vỗ bụi trên quần cho nhóc Cố Tích, "Đi đường kia qua là được rồi."
"Cách này nhanh hơn." Nhóc Cố Tích kéo tay nhóc Ngôn Tòng Du, sốt ruột nói: "Tụi mình đi nhanh thôi."
"Được." Nhóc Ngôn Tòng Du cúi người nhặt hai túi quà giấy bên cạnh lên, trông hơi lớn đối với một đứa trẻ chưa đủ cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play