Sau vài ngày Hứa Cảnh Nhân mất liên lạc, một buổi trưa nọ cậu ta lại lặng lẽ quay về ký túc xá.
Trong ký túc xá vẫn chỉ có mình Trình Chước, nghe tiếng mở cửa, tưởng là anh Cố về lấy đồ, không ngẩng đầu nói: "Anh Cố --"
"Nhìn kỹ rồi hãy gọi." Giọng nói của Hứa Cảnh Nhân mang theo vẻ ôn hòa quen thuộc, ném ba lô lên bàn: "Tôi về rồi."
Trình Chước nghe thấy giọng nói, không dám tin quay đầu nhìn sang, thấy người thì bật dậy: "Hứa, Cảnh, Nhân!"
"Cậu là đồ lừa đảo, hại tôi tin cậu thật sự nhớ nhà!" Cậu ta tức đến không chịu được: "Rốt cuộc cậu về nhà làm gì?"
Bị vạch trần cái cớ "nhớ nhà" trước đó, thực ra Hứa Cảnh Nhân không ngạc nhiên.
Cậu ta không cho Trình Chước nói với Cố Tích trước, chính vì biết cái cớ vụng về này có thể lừa được Trình Chước, nhưng không lừa được Cố Tích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play