Căn phòng tĩnh lặng, không có âm thanh nào ngoài tiếng thở đều đều và tiếng lá xào xạc nhẹ nhàng ngoài cửa sổ.
Ngôn Tòng Du khẽ chống người ngồi dậy. Đầu óc cậu quay cuồng vì hơi men, đáng lẽ đã ngủ say nhưng lại mất ngủ vì câu hỏi của Cố Tích ban nãy.
…Sao đối phương lại hỏi câu đó?
Ngôn Tòng Du tựa lưng vào đầu giường, bất đắc dĩ nghiêng đầu nhìn Cố Tích. Cậu không thể nghĩ ra lý do.
Cái người khiến lòng cậu rối bời này thì vừa nói xong đã ngủ say, đúng là vô tư hết sức.
Ánh trăng mờ ảo lọt qua khung cửa sổ, rải xuống những tia sáng tĩnh mịch. Nam sinh tóc đen nằm nghiêng trên giường ngủ say, cổ áo rộng tuột sang một bên, lộ ra đường nét cổ rõ ràng.
Màn đêm quá tối, không nhìn rõ gì. Trong đầu Ngôn Tòng Du hiện lên toàn bộ cảnh tượng ở bàn ăn ban nãy, khi Cố Tích uống rượu, khóe mắt ửng đỏ, nhẹ nhàng liếc nhìn cậu. Chỉ một ánh nhìn thoáng qua, tim cậu đã muốn tan chảy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play