Cố Tích lần này bị nóng mà tỉnh giấc, ý thức còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhắm mắt đẩy chăn đắp trên người ra, lập tức thấy mát mẻ.
Chưa được bao lâu, chăn lại được đắp lên.
Cố Tích thấy nóng, lẩm bẩm mắng rồi đẩy chăn ra.
Rồi chiếc chăn lại trùm lên người anh, mang theo hơi nóng hầm hập.
"Nóng chết mất."
Cố Tích không chịu nổi nữa, bèn mở mắt ra xem chuyện gì đang xảy ra, lại thấy một người không nên có mặt ở đây.
"...Ngôn Tòng Du?" Cố Tích lúc này chỉ muốn ngủ, cũng không tỉnh táo lắm, thấy là người quen cũng không nghĩ nhiều, khẽ lẩm bẩm: "Đừng đắp chăn cho tôi."
Ngôn Tòng Du cũng rất bất lực, cậu chưa từng chăm sóc bệnh nhân, nhưng hôm qua trời mưa, hôm nay lại giảm nhiệt độ, thời tiết này không thể không đắp chăn.
Nhân lúc Cố Tích tỉnh vài giây, Ngôn Tòng Du pha thuốc hạ sốt bằng nước ấm, lay lay nam sinh trên giường, nói: "Uống rồi ngủ tiếp."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT