“Ăn đi.” – Anh nhắc nhở.
Chu Tích Tuyết nhìn đĩa thịt bò trước mặt, rồi nghi hoặc hỏi Cận Dập:
“Anh chắc chắn cái này ăn được chứ? Có khi nào bị bỏ thuốc không?”
Cô cố ý nói lớn tiếng, khiến những người xung quanh cũng ngoảnh lại nhìn, sau đó ai nấy đều cúi đầu nhìn món ăn trên bàn mình.
Thật ra, ai có thể đảm bảo rằng đồ ăn trong buổi tiệc này là hoàn toàn an toàn?
Cận Dập cũng mượn cơ hội đó để trả lời luôn câu hỏi mà Simmons vừa nêu ra. Anh vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm, nhìn thẳng vào Simmons, hỏi lại:
“Thức ăn có bị bỏ thuốc không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT