Không biết đã qua bao lâu, Chu Tích Tuyết như bừng tỉnh khỏi một giấc mộng, ôm chặt người trước mắt, dịu dàng nói:
“Cận Dập, chúng ta về nhà đi.”
Cận Dập cúi đầu nhìn cô:
“Về nhà?”
Nhà là nơi nào?
“Ừm, về nhà.” – Chu Tích Tuyết nhìn thấy vẻ trống rỗng trong mắt Cận Dập, cô hiểu được cảm xúc trong lòng anh. Cô nhẹ nhàng vỗ lên lưng anh như đang vỗ về một đứa trẻ lạc đường:
“Chỉ cần là nơi có hai chúng ta bên nhau, thì nơi đó chính là nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play