Hiện tại, đa phần thời gian Chu Tích Tuyết đều sử dụng bảng vẽ, nhưng thỉnh thoảng vẫn không tránh khỏi việc dùng tay để luyện tập kiến thức cơ bản và tìm cảm hứng sáng tác.
Dù bảng vẽ giúp việc sáng tác nhanh chóng và tiện lợi hơn nhiều, nhưng với cô – người đã quen vẽ tay từ nhỏ – thì cảm giác đầu bút tiếp xúc trực tiếp với giấy là thứ mà bảng vẽ không bao giờ có thể thay thế được.
Vì vậy, mỗi khi cảm hứng trào dâng hoặc muốn thử nghiệm điều gì đó mới mẻ, cô lại cầm bút vẽ lên trang giấy trắng một cách tự do và phóng khoáng.
Cận Dập thì chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ gom hết những thứ Chu Tích Tuyết ngắm qua cho vào xe đẩy mua sắm, như một thói quen.
Điều khiến người ta bất ngờ là trong siêu thị này lại có cả loại thuốc màu khoáng vật hiếm gặp. Những màu khoáng thuần tự nhiên này rất khó khai thác, giá bán cao gấp vài lần vàng. Chúng được trưng bày trong tủ kính pha lê, trông giống như để thưởng thức hơn là để bán.
Chu Tích Tuyết chỉ dừng lại nhìn thêm vài lần, thế mà Cận Dập đã yêu cầu nhân viên lấy hết toàn bộ các màu sắc ra.
Nhân viên cũng bất ngờ không kém, phải xác nhận lại lần nữa: vì số thuốc màu kia đã được trưng bày gần một năm, người xem thì nhiều nhưng chưa từng có ai hỏi mua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play