Chỗ bất tiện duy nhất là mặt đất thường xuyên có nước, rất dễ trơn trượt.
Buổi chiều hôm ấy, Chu Tích Tuyết giả vờ trượt chân để thử xem có ai đang giám sát mình không. Thực tế chẳng hề hấn gì. Không ngờ đến lần này, chân cô thật sự trượt một chút. Ngay khoảnh khắc sắp ngã chổng vó, Cận Dập lập tức bước đến, một tay nhấc bổng cô dậy, chẳng khác gì xách một con gà con.
Chu Tích Tuyết vẫn còn kinh hồn chưa định, theo phản xạ nắm chặt lấy cánh tay hắn, nói một câu:
“Cảm ơn.”
Cận Dập hơi nhíu mày, hắn lại có chút không thích từ này.
Lạnh nhạt. Xa cách.
Hắn không nói gì, tay vừa mới đặt lên gáy cô liền trượt xuống eo, dùng một tay bế cô lên, đưa đến bên bàn làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT