Cả ngày hôm đó, Chu Tích Tuyết gần như đều ở trong phòng. Ngoài việc vẽ tranh thì chỉ nằm nghỉ. Suốt khoảng thời gian đó, Cận Dập không hề xuất hiện. Cơm trưa cũng do Renee mang đến tận phòng. Cô hầu chu đáo còn chuẩn bị riêng một đĩa táo đã được gọt sẵn, xem như tráng miệng sau bữa ăn.
Renee không nói cho Chu Tích Tuyết biết rằng gần đây, các chế phẩm làm từ táo trong lâu đài cạn kiệt rất nhanh. Dù là táo tươi, mứt táo hay bánh táo, tất cả đều tiêu thụ với tốc độ chóng mặt.
Trước khi Chu Tích Tuyết đến, chủ nhân của cô hầu rất ít khi ăn trái cây, càng không có hứng thú đặc biệt với táo.
Renee liền đoán rằng, hẳn là vị nữ chủ nhân mới này rất thích ăn táo.
Chu Tích Tuyết luôn có một cảm giác lạ lùng, như thể cô đang bị ai đó âm thầm theo dõi. Loại giác quan thứ sáu mơ hồ này đã xuất hiện ngay từ ngày đầu tiên cô bước vào tòa lâu đài cổ.
Âm khí dày đặc, lạnh lẽo khiến người ta rợn tóc gáy. Cô vốn không phải người yếu bóng vía, chỉ là cảm thấy có điều gì đó rất kỳ lạ.
Là Cận Dập sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play