Đương nhiên, đây vốn là phòng của Cận Dập, anh trở về là điều hiển nhiên.
Cận Dập xoay người đi lấy hộp thuốc, khi quay lại vẫn như cũ, chân khụy xuống, nửa ngồi xổm trước mặt cô. Động tác của anh dứt khoát và thuần thục, nhanh chóng lấy ra nước muối sinh lý vô trùng, chuẩn bị rửa sạch vết thương bên ngoài.
Lúc đầu, Chu Tích Tuyết không nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Nhưng khi nước muối sinh lý chạm vào vết thương, cô đau đến nỗi hít mạnh một hơi lạnh.
"Đau quá..." Cô theo bản năng nắm lấy cổ tay anh, như thể đang tìm kiếm một nơi để nương tựa, cả người cũng nghiêng lại gần anh hơn, chân cũng theo đó co rút lại.
Cận Dập vì hành động bất ngờ của cô mà hơi khựng lại, anh liếc nhìn bàn tay cô đang nắm lấy cổ tay mình, rồi nhìn lên gương mặt đang nhăn lại vì đau đớn kia.
"Ráng chịu một chút." Giọng anh bình tĩnh hơn khi nãy, còn mang theo vài phần dịu dàng.
Chu Tích Tuyết nhẹ cắn môi, tay vẫn không chịu buông cổ tay anh, ngược lại còn siết chặt hơn vì đau. Chẳng mấy chốc, cổ tay anh đã hằn lên những vết đỏ do cô nắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play