Chu Tích Tuyết lại một lần nữa gọi anh, nhưng anh chỉ lạnh lùng nói:
“Nếu cô không muốn ăn, có thể rời đi bất cứ lúc nào.”
“Ờ.”
Chu Tích Tuyết nghĩ thầm, chắc chuyện mượn điện thoại là không khả thi, nhưng cơm thì cô nhất định phải ăn.
Cuối cùng sau một hồi lăn qua lăn lại, vẫn là cô một mình dùng bữa. Sớm biết thế thì đã không phí sức vô ích như vậy.
Cuộc hôn nhân này cứ thế mà kết thúc, trống rỗng thêm một tờ giấy chứng nhận, dường như đối với Chu Tích Tuyết chẳng có ảnh hưởng gì quá lớn.
Cô không có người thân, không có bạn bè ở nơi này, cũng không định kể khổ với bất kỳ ai.
Đổi góc nhìn một chút, thế giới này thật ra chẳng khác gì một công viên giải trí khổng lồ. Chỉ cần cô giữ được tâm thái tốt, thì tất cả những chuyện đang xảy ra chẳng qua là một trò chơi mạo hiểm kích thích. Nếu lúc này cô tỏ ra sợ hãi, vậy tất cả những điều này sẽ trở thành luyện ngục nhân gian đối với cô.
Vì vậy, cô quyết định tiếp tục “bãi lạn” — tiếp tục sống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play