Cận Dập vươn tay, nắm lấy mắt cá chân của Chu Tích Tuyết, nhẹ nhàng kéo cô về phía mình.
Tóc dài đen nhánh của cô trải trên ga trải giường màu trắng, kéo thành một làn sóng gợn óng ả, tạo nên một hiệu ứng thị giác tương phản mạnh mẽ. Cũng giống như trạng thái hiện tại của cô – nhìn qua thì có vẻ yếu đuối ngây thơ, nhưng thực chất lại có một trái tim kiên cường và bền bỉ hơn người.
Với không gian khép kín như thế này, Chu Tích Tuyết không hề xa lạ.
Cô vẫn còn nhớ lần đầu tiên mình bị Chu Hàn Phi hãm hại, bị nhốt vào căn phòng nhỏ tối om. Trong bóng tối đặc quánh ấy, cô chỉ biết cuộn tròn nơi góc tường, ôm chặt lấy chính mình mà run rẩy.
Lúc đó, cô khao khát đến tuyệt vọng rằng có ai đó sẽ đến bên mình. Cô không mong được thả ra, chỉ cần có một người ở cạnh, làm điểm tựa trong nỗi sợ hãi vô hình như bị kéo vào đại dương đen ngòm không đáy.
Nhưng tiếc thay, cuối cùng tất cả chỉ là hy vọng hão huyền. Cô chỉ có thể tự nhủ phải mạnh mẽ, rằng bóng tối không đáng sợ, nhắm mắt ngủ một giấc, tỉnh dậy sẽ ổn thôi. Nếu không ngủ được, cô sẽ để trí tưởng tượng rong ruổi khắp nơi.
Có lẽ chính vì vậy, dũng khí trong cô được nuôi dưỡng theo năm tháng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT