Chu Tích Tuyết ngủ một giấc khoảng hai tiếng, tinh thần cũng đã khôi phục hoàn toàn. Thế nhưng cô còn chưa kịp mở mắt, hơi thở nóng bỏng quen thuộc đã áp sát xuống.
Cô rầm rì mấy tiếng, tưởng rằng Cận Dập lại muốn làm gì đó, nhưng anh chỉ hôn nhẹ lên khóe môi cô, sau đó ôm lấy cô từ trên giường.
“Dậy ăn cơm.”
Từ trưa đến giờ, Chu Tích Tuyết vẫn chưa ăn gì. Buổi chiều lại còn vận động tiêu hao không ít thể lực, ngủ đến tận tám giờ tối mới tỉnh.
Cận Dập đã chuẩn bị xong bữa tối, chỉ chờ cô tỉnh lại.
Mấy ngày nay vì dì Trần Duyệt Nghi của Chu Tích Tuyết ở đây, chuyện nấu nướng trong nhà cơ bản đều do dì lo liệu.
Thật ra Trần Duyệt Nghi vốn không phải người thích nấu nướng, nhưng mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ gầy yếu, khô quắt của Chu Tích Tuyết, trong lòng lại thấy thương. Vì thế, dì cất công học nấu những món cô thích, dần dần cũng nắm được khẩu vị của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play