Sáng nay, Cận Dập đã ra khỏi nhà từ sớm.
Lúc đó Chu Tích Tuyết còn đang mơ màng ngủ, chỉ loáng thoáng nghe anh nói là đi xử lý chút việc, chưa chắc về kịp sớm.
Theo bản năng, cô vươn tay ôm lấy anh, dụi nhẹ vào cổ anh, giọng khẽ khàng:
“Vậy anh đi đường nhớ cẩn thận nhé.”
Chuyện tối qua đã tiêu hao của cô quá nhiều thể lực và tinh lực, không chỉ khiến mắt cô nặng trĩu khó mở, mà toàn thân còn như tan rã từng mảnh.
Nói xong câu đó, cô lại nhắm mắt ngủ tiếp. Nhưng loáng thoáng vẫn cảm nhận được có hơi thở ấm áp đang tiến sát, cô hé mắt, liền bắt gặp Cận Dập đang nhìn mình không chớp mắt.
Anh nhìn cô suốt năm phút, không động đậy. Trong khoảnh khắc vừa thỏa mãn vừa yên bình, bọn họ đã thật sự gắn kết, cảm nhận nhau đến tận sâu trong linh hồn. Anh luyến tiếc rời xa cô dù chỉ một phút một giây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play