Hồi còn đi học, Chu Tích Tuyết vốn không phải kiểu người thích ngâm mình trong thư viện. Nơi đó quá đông, thậm chí nhiều lúc còn phải tranh giành chỗ ngồi. Cô thà ở lại phòng ký túc xá một mình, yên tĩnh, muốn nghe nhạc thì nghe, muốn nằm nghỉ thì nằm.
Từ nhỏ đến lớn, Chu Tích Tuyết cũng không phải là người đặc biệt yêu thích học tập. Nhưng năm đó, để có thể đậu vào Học viện Mỹ thuật thuộc Đại học Z, cô đã chăm chỉ học suốt hai năm trời. Khoảnh khắc nhận được thư báo trúng tuyển, cô ngây ngô nghĩ rằng mình cuối cùng cũng được tự do, có thể rời khỏi Chu gia.
Ai ngờ đâu, thư báo trúng tuyển bị Chu Hàn Phi xé nát, còn cô thì bị hắn bắt lại từ sân bay, cưỡng ép đưa về Chu gia.
Hiện tại nhớ lại chuyện đó, Chu Tích Tuyết tuy có thể kể lại một cách dửng dưng, nhẹ tênh, nhưng thời điểm bị nhốt trong căn phòng tối tăm kia, cô thật sự đã rơi vào tuyệt vọng. Cô kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không hay.
Mà Chu Hàn Phi còn ngang nhiên đứng ở cửa, vẻ mặt đắc ý, cợt nhả trêu chọc:
— “Đi đi! Để xem mày còn có thể đi đâu cho thoát?”
Khi đó, Chu Tích Tuyết chỉ hận không thể xé nát hắn ra từng mảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT