Sau khi bình tĩnh lại, Tư Sầm nhớ ra thiết lập “lão luyện tình trường” của mình.
Hoắc Viêm vừa vào cửa đã thấy gương mặt đỏ bừng, vừa ngượng ngùng vừa luống cuống lại còn hơi mê luyến của Tư Sầm biến mất sạch, chỉ còn để lại một bộ mặt lạnh nhạt, cao cao tại thượng.
Trong lòng anh dâng lên một tia tiếc nuối. Đáng tiếc thật, dáng vẻ thẹn thùng, gồng mình kia của Sầm Sầm mới đáng yêu biết bao.
Dĩ nhiên, cái bộ khóe mắt ươn ướt, dùng giọng mềm mại “ra lệnh” anh nhanh hơn kia… cũng đáng yêu chết đi được.
Nhưng nhìn cái bản mặt lạnh như băng sương bây giờ thì chắc tạm thời đừng mơ nhìn lại được mấy dáng vẻ kia nữa.
Hoắc Viêm vốn quen biết chừng mực, thấy rõ Tư Sầm vẫn còn giận vì cảm giác mất mặt, liền ngoan ngoãn đứng im. Quả nhiên, chưa kịp mở miệng thì thiếu gia đã bắt đầu cằn nhằn:
“Cái nhà gì mà tồi tàn vậy? Chỉ có bốn bức tường, có phải anh đặt riêng cho anh dùng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play