Rõ ràng Hoắc Viêm nói rất có lý.
Nhưng đối diện ánh mắt ấm ức của “cấp trên” nhà mình, anh lại chẳng hiểu sao thấy hơi chột dạ.
Anh im lặng một lúc rồi thở dài bất đắc dĩ:
“Anh đâu có mắng em.”
Ý là — lúc nãy anh đã đồng ý không mắng rồi, và đúng là anh đã làm được. Nhưng anh đâu có hứa sẽ không hỏi.
Ở thời mạt thế này, gặp bất kỳ ai cũng phải cẩn thận đề phòng. Không chỉ vì không biết người đó có ý đồ xấu hay không, mà còn vì chẳng rõ họ có đang ủ bệnh hay đã bị lây nhiễm gì không.
Đội cứu viện khi gặp người lạ đều sẽ hỏi kỹ, khám xét toàn thân, rồi còn phải theo dõi thêm một thời gian mới dám đưa về căn cứ. Tư Sầm ngày trước gặp Tần Thư và mấy người họ cũng bị hỏi từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ y như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT