Trần Việt liếc Hoắc Viêm một cái, mặt mày không biến sắc, chậm rãi nói:
“Hay là… để thiếu gia ngủ cùng tôi đi. Tôi không ngáy, mà cũng không có thú vui xấu nào đâu.”
Ngô Tác kinh hoảng bật dậy:
“Cái gì cơ?! Vậy tôi thì sao? Cậu định bỏ rơi tôi à?!”
Trần Việt nhướn mày, rất bình tĩnh đáp:
“Cậu với Tiểu Béo chẳng thân nhau lắm à? Qua ngủ chung với cậu ta đi. Dù sao đêm còn phải thay phiên gác, cũng không phải cả buổi tối đều ngủ trong lều.”
Ngô Tác nghĩ ngợi một lúc, cũng cảm thấy hợp lý, đang định đồng ý:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT