Thẩm Hạc Tuyết thật sự không thể nào đoán nổi trong lòng tiểu hài tử đang nghĩ gì.
Hắn không hiểu vì sao Tư Sầm cứ khăng khăng phải đóng vai một đứa trẻ lang thang: ban ngày đi khắp nơi lang bạt, ban đêm lại nhất định chui vào gầm cầu ngủ.
Nhưng mà, Thẩm Hạc Tuyết đối với bảo bối nhỏ này—chẳng có cách nào cả, chỉ có thể đi theo chiều cậu, chiều đến tận xương tủy.
Chỉ cần cậu thấy vui, thế là được rồi.
Thật ra, hắn luôn cảm thấy, tiểu hài tử làm mấy chuyện đó không phải do hứng chí nhất thời hay chơi trội kiểu nghệ thuật nổi loạn gì cả…
Mà càng giống như đang tập diễn một kịch bản nào đó.
Nhất là hôm đó, Tư Sầm đưa hắn một con dao găm đạo cụ, nói muốn hắn cùng đóng vai một màn: “Lưu manh giành địa bàn, rút dao đâm người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT