“Lông da các cậu xử lý làm tôi rất hài lòng, mấy con dị thú đó người thường có muốn săn cũng khó lắm.” Ba Địch ngồi ở ghế chủ vị, vừa cười vừa nhìn hắn, như thể đang đánh giá thực lực và giá trị sử dụng của bên đối phương.
“Bọn tôi chỉ làm vì thù lao.” Hắn nói đều đều, “Anh em còn phải ăn cơm.” Dị thú ở thế giới này thì nhiều, nhưng phần lớn lại không ăn được, bởi vì chiến tranh dùng vũ khí hạng nặng, dẫn đến rau củ hoa quả không ô nhiễm cũng thành đồ quý.
Ba Địch nghe vậy thì bắt đầu tung mồi nhử: “Tôi thật sự đánh giá cao các cậu, nhưng một đội ngũ mới như vậy rất dễ bị soi mói.” Hắn vừa nâng chén trà nhấp một ngụm, vừa thong thả nói, “Tôi bên này có không ít đội, nếu các cậu gia nhập sẽ có người chống lưng, lúc đó muốn ăn gì, muốn gì có nấy.”
Nửa dọa nạt nửa dụ dỗ, lời này chẳng phải mời chào gì cho cam.
Hắn hơi nhếch môi cười nhạt, thong dong đáp: “Cảm ơn ngài Ba Địch, tôi sẽ bàn lại với đồng đội.” Nói xong liền đứng dậy, “Không quấy rầy nữa, gặp lại.”
“Gặp lại.” Ba Địch hất cằm đầy tự tin, trong lòng nghĩ, ở chỗ này chiêu mộ càng nhiều người tài thì càng dễ đứng vững chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play