Kiều Tâm vui vẻ xem hết vở kịch, nhưng sắc mặt Cố Tam gia vẫn đen như đáy nồi.
Cậu nghịch nghịch chiếc khăn quàng cổ trên tay, cười hỏi: "Tam gia, chiếc khăn này nhìn sang xịn ghê đó? Còn có mùi xạ hương nhẹ nhẹ."
Cố Kinh im lặng lâu thiệt lâu, cuối cùng mới hé một câu: "Thích thì tặng cậu đó."
Cậu nhìn hắn cười còn gian hơn: "Nhưng cái này không phải đồ Tam gia lúc nào cũng mang theo sao?"
Cố Tam gia đi đến đâu cũng mang chiếc khăn này, lâu dần thành một dạng dấu riệng của hắn. Trong giới thương lưu cũng không ai dám đeo khăn quàng cổ lên sân khấu, chỉ sợ đụng trùng với Cố Tam gia.
Cậu còn đang cười thì cừa lớn nhà hàng rượu vừa mở, một người đi ngược chiều vào.
"A Kiều."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play