Sáng hôm sau vừa tỉnh dậy, Cố Kinh cảm thấy hơi đau đầu, hơn nữa trong khoang miệng lại có mùi lạ khó tả, hắn súc miệng rất lâu mới tạm tạm đỡ. Sau khi thay đồ chỉnh tề xuống lầu, liền gặp ngay Trần Quý.
Trần Quý hỏi hắn:
– Tam gia, tối qua người hát là Kiều Tâm à? Sao mà nó dở dữ vậy, dở mà không tự biết nhục hả trời.
So với tiếng ca trong trẻo của Lưu Mẫn Mẫn bọn họ, thì đúng là một trời một vực, âm thanh của tự nhiên gặp… âm thanh của tai nạn. Con người đúng là ai cũng có điểm yếu.
– Ừ. – Cố Kinh vén vén tóc mái trên trán – Cậu ta mò được một con sò biển sâu khổng lồ, rồi xách nó về luôn, định ăn sáng bằng nó đấy.
Hắn nhíu mày, ký ức tối qua có hơi mờ mịt. Chắc là do bị đánh thức giữa đêm nên đầu óc còn mông lung.
– Cũng còn có tí lương tâm. – Trần Quý là fan ruột của các loại hải sản vỏ cứng, nghe vậy liền hí hửng chạy một mạch vào bếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play