Tông Sóc không lên tiếng, chỉ nghiêng đầu nhìn thiếu niên trước mặt một kẻ mang theo dũng khí mong manh như sương khói.
A Đồng thấy hắn không nói gì thì coi như ngầm đồng ý, liền chống tay lên mép giường, thò đầu qua cọ cọ cánh tay Tông Sóc. Cọ một cái chưa đủ, sợ khí sát chưa lan tỏa hết, lại rướn đầu về phía trước, mái tóc rối bù trên trán cọ lên da thịt như có tia điện nhỏ bật tung, để lộ hoa văn phức tạp bằng vàng giữa hai hàng lông mày.
A Đồng cọ cọ một cách hăng hái, trong lòng còn thầm nghĩ: quả nhiên không đáng sợ đến thế! Dễ xài lắm!
Ngay lúc ấy, trên giường vang lên một giọng nói khàn khàn: “Lên đây.”
A Đồng giật mình, vội lui lại một bước. Hắn còn tưởng người này đã ngủ rồi cơ chứ, tình cảnh lúc này quả thật có chút ngượng ngùng.
Tông Sóc cũng không nhắc lại lần hai, chỉ giơ tay gõ nhẹ lên mặt giường.
A Đồng đầu tóc còn rối, quấn trong chăn nhỏ, nghĩ đến nụ cười anh tuấn của người kia, thân hình vĩ ngạn, rồi... chỗ kia căng tràn…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play