Ngày hôm sau, vừa tờ mờ sáng, A Đồng đang say ngủ bỗng trở mình một cái như cá chép quẫy đuôi, bật người dậy khỏi giường. Nhưng nào ngờ cả người hắn bị chăn quấn chặt như cái kén, vừa gượng ngồi dậy đã lập tức ngã bổ nhào xuống đất, mặt úp xuống sàn “bịch” một tiếng.
Giống như một con sâu lông, hắn lăn qua lộn lại một hồi, cuối cùng cũng vươn được đôi tay ra khỏi chăn, thân thể ma sát với đệm giường phát ra tiếng “lách tách” vì tĩnh điện.
A Đồng “giành lại tự do”, việc đầu tiên là giơ tay sờ lên đỉnh đầu mình, ấn xuống thử thử. Sau đó nhẹ nhàng thở phào, may quá may quá! Tai chưa chui ra!
Ha! Hắn đã nói rồi mà, bản thân đâu có yếu kém vậy, giờ đã có thể khống chế rất tốt rồi!
Nghĩ vậy, A Đồng hớn hở đẩy cửa nhỏ ra ngoài. Trong trướng yên ắng, thoang thoảng mùi trầm hương đang đốt. Tông Sóc không có ở đây. A Đồng vò đầu, thầm nghĩ sao đêm qua mình lại ngủ say như chết, thì ra là hắn lại đốt mấy thứ gây mê!
Vừa bước ra khỏi trướng, mùi xộc vào liền khiến A Đồng nghẹn họng, hắn vội đưa tay áo lên che mũi một mùi lưu huỳnh nồng nặc, vừa quen thuộc vừa kinh khủng!
Ở Đông Sơn quê nhà có suối nước nóng, nhưng đa phần không có mùi, chỉ có vài chỗ suối lưu huỳnh. Hồi đó, mấy con sói nhà hắn còn chẳng dám bén mảng tới gần. Có một lần đệ đệ hắn ngã xuống suối lưu huỳnh, A Nạp giận đến hai ngày không về nhà ngủ, bảo rằng lông trắng bị thối cả! Cuối cùng A Tháp phải tha nó ra suối thánh kỳ cọ cả nửa ngày…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play