“Ôi chao, tôi cứ thắc mắc sao không tìm thấy bức ảnh này, hóa ra là giấu ở đây.” Thẩm Lệnh Nghi không ngờ vừa lên đã bị Giang Thư Niên phát hiện tấm ảnh duy nhất Phó Yến Lễ mặc quần hở đáy, bà đành bất đắc dĩ giải thích, “Yến Lễ lớn lên liền rà soát hết tất cả ảnh hồi nhỏ, những bức nào không hợp thẩm mỹ của nó, mặc đồ kỳ quái hay hở hang đều bị rút ra hết. Tấm này là tôi khó khăn lắm mới giấu lại được.”
Nhắc đến Phó Yến Lễ, Thẩm Lệnh Nghi cảm thấy mình có một bụng muốn than thở: “Cháu không biết đâu, Yến Lễ đợi lúc bác với ba nó đi vắng thì lén về lục soát, trước đó còn có mấy tấm mặc váy nhỏ, buồn cười lắm, tiếc là đều bị nó thu mất rồi.”
Giang Thư Niên: “…”
Giang Thư Niên gần như có thể hình dung được cảnh tượng lúc đó: một thiếu niên trẻ tuổi tuấn tú với vẻ mặt nghiêm nghị, tỉ mỉ loại bỏ từng bức ảnh không phù hợp với thẩm mỹ và yêu cầu của mình.
Sao mà lại thấy buồn cười thế này nhỉ?
Nặc Nặc cũng tò mò rướn cổ xem, “Ôi” một tiếng che mắt lại. Ba ba đã dạy rồi, không được nhìn vào chỗ riêng tư của người khác và đương nhiên, cũng không được để người khác nhìn mình.
Nhưng mà ba lớn thật sự giống mình ghê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT