Giang Thư Niên cũng đứng dậy xuống xe, tự nhiên thoải mái chào hỏi Thẩm Lệnh Nghi và Phó Thế Chương: “Bác trai, bác gái, chào buổi sáng ạ. Cháu là Giang Thư Niên, đây là Nặc Nặc, còn bốn tháng nữa là bé tròn 4 tuổi.”
“Bà nội chào, ông nội chào, cháu là Nặc Nặc ạ.”
Bé con sẽ dựa vào bản năng để phân biệt người thiện ác. Nặc Nặc ở bên Thẩm Lệnh Nghi và Phó Thế Chương chỉ cảm nhận được sự yêu thương nồng đậm, không hề có chút bài xích nào. Bé yên tâm, thậm chí còn lén nhéo nhéo vai ba ba, ý bảo ông nội và bà nội không hề xấu đâu.
Thẩm Lệnh Nghi lúc này đã kích động đến mức suýt ngất đi. Nhìn thấy Nặc Nặc trong video đã đủ khiến bà yêu thích, nhưng hoàn toàn không thể sánh bằng sự phấn khích và tình yêu thương khi nhìn thấy Nặc Nặc ngoài đời thực. Đó là sự hấp dẫn nguyên bản từ huyết thống.
Đây là cháu nội mà bà đã hơn ba tuổi rồi vẫn chưa từng gặp mặt, làm sao bà có thể không thích cơ chứ!
Hốc mắt bà lập tức đỏ hoe, bà giang hai cánh tay mong đợi: “Nặc Nặc ngoan, bà là bà nội đây, bà có thể… ôm cháu một cái không?”
Cuối cùng giọng nói của bà cũng bắt đầu nghẹn ngào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT